Âm thanh vang lên, vài giây sau, thân ảnh của Kim Bán Nguyệt xuất hiện ở trước mặt Vương Song, đã một khoảng thời gian không gặp đối phương, dường như lại béo thêm một chút, Vương Song nhìn đối phương giang hai cánh tay nhào đến, không chút dấu vết đã né sang một bên.
Ôm một khoảng không, Kim bàn tử không cũng thèm để ý, nhưng nhìn thấy thị vệ ở ngoài cửa thì giận mắng,
- Đám người các ngươi đúng là không có mắt, Vương huynh đệ đến Kim gia chúng ta, lại còn cản hắn ở ngoài cửa, có phải không muốn làm việc nữa không.
- Thật xin lỗi, thiếu gia, bọn ta không biết Vương thiếu gia là bằng hữu của ngươi, xin thứ tội.
Bốn tên thị vệ nghe vậy, hoàng sợ biến sắc, vội vàng quỳ xuống cầu xin tha thứ, bọn họ biết, thiếu gia nhà mình bày ra thái độ tôn trọng Vương Song, chứ chắc chắn sẽ không trừng phạt mình.