Thời gian như ngừng lại, không khí cũng không còn lưu động, Vương Song đứng đối mặt với Mục Hàn Phong, khí thế của hắn giống như một thanh đao bá đạo có thể xé rách cả đất trời, mà khi thế của Mục Hàn Phong lại giống như Băng long Cửu U Băng Uyên, chỉ cần tung mình là có thể bay xa vạn dặm.
- Vậy thì để ta xem xem ngươi tài giỏi đến mức nào!
Trong mắt Mục Hàn Phong lóe lên vẻ lạnh lùng, lập tức, không khí dao động, thân hình của hắn cũng biến mất.
Mà ở nơi xa, sắc mặt của Vương Song cũng trở nên ngưng trọng, ánh mắt lạnh lẽo mà sắc bén, không hề do dự, cơ thể ngả về sau, một quyền mạnh mẽ đánh về phía bên phải sau lưng.
Nắm đấm mạnh mẽ tung ra, xuất hiện một luồng sáng chói chang như bình minh, giống Thương Long xuất hải, sức mạnh cuồng bạo không gì sánh được phát ra từ nắm đấm của hắn.