Quang vũ trắng noãn bay lả tả, một cỗ lực lượng chí cường nở rộ phía trên nụ hoa, trong không gian vô danh, dường như mơ hồ truyền đến một thanh âm, dường như vượt qua Vạn Cổ thời không mà đến!
Ngoại giới, Sát Lục Thần Tôn thi triển một đạo kiếm khí chí cường này bỗng nhiên nhướng mày, trong lòng mơ hồ cảm thấy hoảng sợ, dường như, có một loại lực lượng nào đó có thể uy hiếp đến Sinh Mệnh lực của mình!
- Không đúng, ngay cả Thần Tinh cũng không thể luyện hóa, ai còn có thể uy hiếp ta?
Sát Lục Thần Tôn trở nên sốt ruột, thân là nhân vật Tôn giả nhất giai, hắn vô cùng tin tưởng trực giác của mình, nếu đã xuất hiện loại cảm giác này, như vậy cũng không phải không có lửa thì sao có khói!
Hắn nhìn về phía Vương Song, bây giờ, sự uy hiếp duy nhất của mình có lẽ cũng chỉ có Vương Song!