Sắc mặt của Tào Vũ ở một bên hơi thay đổi, Lôi Càn thông báo cho Thanh Nguyên Tử vậy mà không nói cho mình.
Phía sau Lôi Càn, đám người Chu Vân Phàm thấy tông chủ hiện thân, trên mặt hiện lên sự vui vẻ, bọn họ biết, lần này mình và những người khác thật sự an toàn rồi.
Nghe thấy lời nói của Lôi Càn, sắc mặt Nguyên Thần càng khó coi, nếu chỉ là đối mặt với Lôi Càn và Tào Vũ, bọn họ có tự tin có thể trấn áp hai người bọn họ, thậm chí là giết, nhưng mà Nguyên Thanh Tử thì khác, không nói đến thực lực Tinh Chủ đỉnh phong của hắn, chỉ là hắn thân là tông chủ, bảo vật trên người, là thứ mà bọn họ không thể đối phó được.
- Nguyên Thần, không ngờ, vậy mà tam tông các ngươi lại chọn thời gian này ra tay, xem ra các ngươi đã chuẩn bị hết rồi, ta không biết sự tự tin của các ngươi từ đâu ra, nhưng mà nếu các ngươi đã muốn phá vỡ sự cân bằng, vậy thì ta không còn gì để nói, hôm nay, sáu người các ngươi không cần đi nữa!
Thanh Nguyên Tử nhàn nhạt nhìn sáu người đối diện, mặc dù giọng điệu bình tĩnh, nhưng lại vô cùng ngang ngược.