Nói xong, ông ấy lại nhìn về hộp trái cây.
Dù chưa nếm thử nhưng ông ấy đã chuẩn bị sẵn sàng.
Cho dù quả vàng này có nhạt nhẽo đến vô vị nhưng chỉ cần nó vẫn giữ được hình thức trái cây tươi. Như vậy thôi đã vô cùng quý giá rồi.
Chỉ cần không quá khó ăn, hương vị có thể đạt được một nửa độ ngọt ngào mà mắt thường nhìn thấy. Thì chắc chắn nó sẽ bán được giá cao!
Nghĩ như vậy, Vi Thập Bát liền giao cái hộp cho Vi Lão Căn, nhờ ông cụ giúp lấy hai miếng thịt quả lớn ra. Cắt nhỏ một ít để ông ấy thử, phần còn lại để cho gia đình cùng thưởng thức.