Trịnh Phàm chỉ chỉ tảng đá màu đỏ tựa vào khay trà.
- Mệt mỏi, đang ngủ đấy.
Trên mặt sông Vọng Giang, Ma Hoàn tiêu hao quá độ, tiến vào ngủ đông ngắn ngủi, vấn đề không lớn, giống như chính mình, cần tĩnh dưỡng một thời gian.
- Khặc khặc...
Trịnh Phàm bắt đầu ho khan.