Trịnh Phàm nghe vậy, gật gù, bước ra một bước, từ từ đi tới ven hồ nước, cuối cùng, đi ra khỏi bể nước, đi đến trước bàn trà.
Hắn là một cái bóng, không có thực thể, tương tự với trạng thái của Ma Hoàn thoát ly tảng đá, không, là càng mỏng manh, cũng càng đơn thuần.
Trịnh Phàm cúi đầu nhìn Lý Tầm Đạo đang ngồi.
- Bỉ nhân, Lý Tầm Đạo, bái kiến Yến Quốc Bình Tây Hầu.
Lý Tầm Đạo chào Trịnh Phàm.