Thương Lưu Ngư vốn có chút lo lắng, nghe vậy khuôn mặt mỉm cười nói:
- Thời điểm ta mới quen hắn, hắn rõ ràng còn tay trói gà không chặt, lại có một loại khí chất bình thản ung dung... Ân, thực ra cần phải dùng không biết xấu hổ để hình dung mới thỏa đáng.
Thương Hồng Ngư tràn đầy đồng cảm gật đầu, gia hỏa kia xác thực rất không biết xấu hổ.
- Khi đó ta liền biết hắn đã định trước bất phàm, một người cường đại không phải chỉ nhìn tu vi và thực lực, càng trọng yếu là hắn có tâm cường đại hay không, chỉ cần có tâm cường đại, dù hắn tạm thời nhỏ yếu, tương lai cũng sẽ trở nên mạnh mẽ.
Nhớ lại trước kia, thần sắc của Thương Lưu Ngư trở nên nhu hòa.