Thạch Miêu cũng mờ mịt, ở trong dự liệu, một kích này đủ để trọng thương đối phương, hắn vốn muốn giết gà dọa khỉ, nhưng hết lần này tới lần khác gà không giết được, ngược lại làm cho mình mất mặt.
Lực lượng của đối phương có chút cổ quái, hắn nhớ lại vừa rồi giao kích, trên quả đấm của đối phương tựa hồ truyền đến lực hút to lớn, khiến cho một bộ phận chưởng lực tiêu tán, mới đưa đến hai người đối chưởng cân sức ngang tài.
Lúc này Tú Y Sứ Giả khác nghe tin cũng chen chúc tới, kết trận bao bọc vây quanh Thạch Miêu, phòng ngừa hắn lại đột nhiên xuất thủ.
Bởi vì cái gọi là nhất cổ tác khí nhị suy tam kiệt, vừa rồi Thạch Miêu ra tay bị đối phương tuỳ tiện đón lấy, cả người hắn kinh nghi bất định, làm sao dám tiếp tục ra tay.
Tổ An trầm giọng nói: