- Muốn biết thì gọi một tiếng hảo lão công đi, ta sẽ nói với ngươi.
Mị Ly ném cục diện rối rắm kế tiếp này cho hắn, Tổ An cũng không nghĩ ra lý do thích hợp, đành phải chọc cười như vậy.
Sở Sơ Nhan xì một tiếng, trực tiếp quay mặt đi không quan tâm tới hắn nữa.
- Chúng ta ra ngoài đã rồi nói sau, trước tiên chữa thương cho Tuyết Nhi quan trọng hơn.
Tổ An vừa nói vừa ôm lấy Kiều Tuyết Doanh đang tựa vào vách đá.