Khuôn mặt của Xích Phục Tử trướng như cà tím, không nghĩ đến lời mình vừa nói, nhanh như vậy đã bị đối phương ném trở về, nghe cực kỳ chói tai.
Hắn lấy trận bàn, đang muốn bố trí trận pháp khác, bỗng nhiên bên tai vang lên tiếng thở dài.
- Ngươi cho rằng ta sẽ còn cho ngươi cơ hội?
Hắn hoảng sợ phát hiện, không biết lúc nào Vân Gian Nguyệt đã đến bên cạnh hắn, nhất chỉ điểm tới, rõ ràng nhìn ngón tay chầm chập, nhưng hắn không cách nào tránh được.
Bị chỉ tay điểm vào, nguyên khí toàn thân hắn bị phong bế, rốt cuộc không có sức phản kháng.