Thu Hồng Lệ nước mắt như trân châu:
- A Tổ, đều là ta liên lụy ngươi, ngươi không nên cứu ta.
Tổ An ôm chặt vòng eo của nàng, lúc này cũng vô kế khả thi, nghe vậy thở dài:
- Ta làm sao có thể ngồi nhìn ngươi gặp nguy hiểm mà không cứu.
Sắc mặt hắn kiên định, trực tiếp vận công lực ném nàng ra ngoài: