Trần Phỉ chắp tay với xung quanh, thân hình lóe lên, quay trở lại ngọn núi nơi Huyễn Hóa Môn đang đóng quân.
"Thể hiện không tồi!" Trưởng lão Nghiêm Hạo Dương xoay người nhìn Trần Phỉ, khẽ gật đầu nói.
"Trưởng lão quá khen rồi." Trần Phỉ chắp tay đáp.
"Cứ tiếp tục phát huy." Nghiêm Hạo Dương thoáng mỉm cười, không nói thêm gì nữa.
"Trần sư đệ, ngươi ẩn mình sâu quá." Du Phương Cừu nhìn Trần Phỉ, cất giọng đầy ngưỡng mộ.