"Ầm!"
Tiếng nổ vang rền trời cao, nhát đao này của khôi lỗi không chém trúng Trần Phỉ, không biết từ lúc nào, Trần Phỉ đã biến mất không thấy.
Khôi lỗi quay đầu nhìn lại phía sau, thần thức bao trùm toàn bộ Ngộ Đạo Trường, nhưng vẫn không phát hiện ra bóng dáng Trần Phỉ.
Khôi lỗi thu đao, vẻ mặt cảnh giác nhìn quanh, đột nhiên nó cảm thấy hai chân mình bị siết chặt.
Khôi lỗi theo bản năng cúi đầu nhìn, không biết từ lúc nào, hai sợi xích sắt đã trói chặt chân nó. Chưa đợi khôi lỗi giãy đứt xích sắt, hai cánh tay cũng bị siết chặt, cũng bị xích sắt khóa lại.