“Ầm!”
Lời Trần Phỉ vừa dứt, liền trực tiếp bóp nát đầu Sài Chí Hồng, ngay cả thân thể của gã cũng theo đó mà tan vỡ.
Màn sương máu lan tỏa, Sài Chí Hồng lần này chân chính thân tử đạo tiêu.
Trần Phỉ lật tay trái, một đoàn linh túy từ trong màn sương máu bay ra. Hắn nhìn đoàn linh túy lấp lánh quang mang màu vàng mực, thu vào trong tay áo.
Một thanh trường kiếm màu xanh mực từ trong màn sương máu trôi ra, chính là bản mệnh Hư Không Thần Binh của Sài Chí Hồng.