Thời gian ba canh giờ trôi qua rất nhanh, bốn người Trần Phỉ đã hơi chợp mắt, trải nghiệm lúc trước quá mức kích thích, khiến tâm thần bốn người đều vô cùng mệt mỏi.
Ong ong!
Sóng gợn ở vị trí cửa vào quỷ cảnh hơi chấn động, ánh mắt tất cả đệ tử thoáng cái mở ra, phát hiện là hai trưởng lão Tôn Thuyên và Tần Định Vũ đã trở lại.
Nhưng so với lúc mới vừa tiến vào tiêu sái phiêu dật, giờ phút này khí tức của Tôn Thuyên có vẻ hơi uể oải, vả lại trên người cũng mang theo không ít vết thương.
Tần Định Vũ ở một bên ngược lại là thần sắc khí tức không có bao nhiêu biến hóa, trên mặt cũng mang theo nụ cười khẽ, phảng phất hết thảy đều ở trong khống chế.