Vừa mở cửa, tiếng cậu an ủi liền truyền tới:
“Mẹ, đừng lo lắng, bây giờ khoa học kỹ thuật phát triển, chỗ nào cũng có camera, Ngọc Nhi không có việc gì.”
Sau đó là mợ an ủi:
“Đúng vậy, có lẽ một lát nữa, Nguyên Quân liền đưa Ngọc Nhi trở lại, ngài lo lắng quá.”
Bà ngoại ngồi ở trên sô pha, yên lặng rơi lệ.