CHƯƠNG 569: MỘT NGƯỜI CŨNG KHÔNG BỎ SÓT Trong mắt lão Ngu lóe lên sát cơ, đương lúc chuẩn bị ra tay thì...
“Chờ đã.” Lâm Bắc Thần đột nhiên mở miệng.
Động tác của lão Ngu hơi cứng lại, hắn cười lạnh nói: “Ngươi còn có lời trăn trối gì?”
Lâm Bắc Thần lại ngửa mặt lên trời cười ta: “Họ Lâm kia, sợ rồi à? Bây giờ ngươi quỳ xuống cầu xin tha mạng, coi như dập đầu đến vỡ óc ta cũng sẽ không tha cho ngươi... Lão Ngu, khỏi cần giết hắn, ta muốn hắn sống!”
Lúc hắn nói ra lời này, sự thù hắn và oán độc trong giọng nói khiến cho nữ tử cao ngạo cảm thấy kinh hồn bạt vía.