CHƯƠNG 566: RỐT CUỘC…NGƯƠI LÀ AI? Con mắt của đám thanh niên quý tộc tý thì rớt ra ngoài.
Dư Vạn Lâu chỉ cảm thấy trái tim đau đớn co rút từng hồi.
Lâm Bắc Thần ăn xong liền ợ một cái, dáng vẻ chưa thỏa mãn cho lắm: “Ợ... mùi vị không tệ, thêm một cái nữa đi.”
Hắn cũng không biết tại sao mình lại làm như vậy.
Hắn xin thề với trời, hắn tuyệt đối không phải vì để làm màu.