Lúc này, lão nhân mới phát hiện chỗ ven rìa vách đá có hai du khách một già một trẻ dáng vẻ nho sĩ, đang mở to mắt nhìn về phía mình, lão tú tài chỉ đành cười xấu hổ nói: “Ánh trăng không tệ, ánh trăng không tệ, ta không quấy rầy các ngươi thưởng thức phong cảnh, các ngươi coi như ta chưa từng tới.”
Lão tú tài sau đó nhìn ra phương xa một cái, gật gật đầu, “Là nơi đó, may mà không xa.”
Lão tú tài vừa định bước ra một chân, đế giày cách mặt đất chỉ chút xíu, nhưng chính là dừng ở nơi đó như vậy. Vẻ mặt lão nhân nghèo kiết xác đột nhiên ngưng trọng hẳn lên, “Ồ?”
Dùng vách đá bên sông này làm tâm điểm, trên đường tròn ở ngoài khoảng mười dặm, từng luồng kiếm khí bỗng dưng xuất hiện, muôn vạn luồng, không biết bao nhiêu kiếm khí tập kết thành, ngưng tụ ra một kiếm trận hình tròn khổng lồ kinh thế hãi tục.
Kẻ nào chạm phải một chút kiếm khí, nhất định thành tro bụi.