Nam nhân chắp hai tay sau lưng, quen thuộc tới một khu sân nhà yên tĩnh nhã nhặn, lắc đầu thở dài nói: “Tán tu kia thật sự là xuất hiện không đúng thời điểm, rút giây động rừng, hắn muốn báo thù cho dân chúng uổng mạng, đến khách điếm Thu Lô các ngươi, tìm người tu hành Linh Vận phái kia, đại chiến một trận, đánh bị thương nặng tu sĩ Linh Vận phái, khiến cho ảnh bích khách điếm các ngươi cũng bị vạ lây, bị hủy đi căn cơ, thật ra nếu sự tình chỉ đến đây, ta còn có thể khống chế thế cục, ví dụ như ta thân là chủ quản một quận, có thể báo lên triều đình, ấn tội danh lên trên đầu tên tán tu kia, kéo tu sĩ Linh Vận phái gây chuyện trước ra khỏi chuyện này, dùng nó để trấn an Linh Vận phái thâm căn cố đế ở Hoàng Đình quốc chúng ta, nhưng đồng thời ta sẽ âm thầm thả tán tu đó ra, ít nhất khi bao vây truy bắt bên trong quận sẽ mặt ngoài thì gắt bên trong thì lỏng lẻo, dùng cách này để kéo dài thời gian, để hắn nhân cơ hội xa chạy cao bay, nếu là tán tu, thì bốn biển là nhà, có lẽ không phải việc gì khó.”
Nói tới đây, nam nhân lộ ra vẻ ảo não, “Nhưng chuyện lại xảy ra ngay trước khi tổ chức đại điển hiến tế Hàn Thực giang, vạn người nhìn vào không nói, ai chẳng biết vị giang thần này giai đoạn đầu trở thành thần linh, đã dựa vào một vị tổ sư gia Linh Vận phái giúp đỡ mới đứng vững được gót chân? Phần tình hương khói này, Linh Vận phái cẩn thận duy trì hơn hai trăm năm, chưa từng phiền thuỷ thần bất cứ việc gì, ngược lại trong hơn hai trăm năm này, một năm một lần mang theo lễ trọng tới nhà thăm hỏi, trừ một lần sơn môn gặp kiếp nạn, thì chưa từng gián đoạn, cho nên ngươi cảm thấy thuỷ thần đại nhân đối với vụ sóng gió kinh động quận thành này sẽ nghiêng về ai?”
Phụ nhân nhìn quận thủ đại nhân không ngừng đi tới đi lui mà không muốn ngồi xuống, đưa qua một chén trà nóng, cười trêu ghẹo nói: “Quận thủ đại nhân của ta, có thể ngồi xuống nói chuyện hay không, ngươi lượn qua lượn lại như vậy nữa, ta sẽ hoa mắt váng đầu.”
Nam nhân áo sam xanh sau khi ngồi xuống thì cười tự giễu nói: “Ba ngày trước ta đã biết được vị trí tên tán tu kia ẩn nấp, ta vốn nghĩ có thể kéo dài một ngày thì một ngày, mặc kệ thế nào, kéo dài tới sau đại điển hiến tế rồi nói tiếp, nói không chừng còn có thể giữ lại một mạng. Gia Hủy, ngươi có biết trong thuỷ thần miếu hôm nay, vị thủy thần Hàn Thực giang kia sau khi hiện ra kim thân bản tôn, đã nói gì với ta không?”
Phụ nhân lắc đầu, nàng đương nhiên không đoán ra được tâm tư của một vị chính thần.