CHƯƠNG 2390: MƯU ĐỒ Họ đi xuống một tầng.
Nhưng thật lạ, họ không còn thấy xác chết ở gầm cầu thang khiến người khác sợ hãi bỏ chạy đâu nữa, những gì còn sót lại trên mặt đất chỉ là một vũng máu.
“Cái xác đâu? Cái xác mà mấy người kia nói dường như đã, biến, biến mất.”
Tôn Vu Giai nhìn vũng máu, hơi run rẩy nói.
“Cậu đừng nói nữa.”