CHƯƠNG 2179: CHẬT VẬT Mà giờ khắc này, Dương Gian một thân một mình ngồi tựa ở bên cạnh quan tài. Hắn hơi cúi đầu, giống như đang ngủ say. Ở bên cạnh hắn là một cây trường thương cắm sâu vào mặt đất, đứng sừng sững. Cảnh tượng ở đây giống như mọi thứ đã xảy ra từ rất lâu, chứ không phải chỉ vừa mới phát sinh.
Chu Đăng nói:
- Quả nhiên là ở chỗ này, hù chết tôi, tôi còn tưởng là quan tài màu đỏ đã biến mất nữa cơ.
Lý Dương vẫn được Dương Tiểu Hoa cõng ở trên lưng, hắn ta mở miệng nói:
- Cõng tôi qua đó nhìn thử một chút.