CHƯƠNG 1907: ÁP CHẾ Lúc này, trán của Trần Kiều Dương đã đổ đầy mồ hôi lạnh.
Mặc dù Dương Gian cứ thế đứng yên tại chỗ, nhưng áp lực gây ra cho gã lại cực kỳ lớn.
Thằng nhãi này, thế mà lại còn gai góc hơn cả cha hắn năm đó. Điểm ngoài ý muốn nhất chính là hắn không hề kế thừa lực lượng linh dị từ cha hắn.
"Hỏng, hỏng rồi!"
Sau đó, Trần Kiều Dương đột nhiên phát hiện ra, hai chân của gã đang nhanh chóng bị mất đi tri giác. Gã cảm thấy một cỗ khí tức âm lãnh đang ăn mòn thân thể gã.