CHƯƠNG 1905: MỘT CÁI ĐẦU NGƯỜI Nhân cơ hội này, Trần Kiều Dương đã đi đến bên cạnh cây trường thương nứt nẻ.
Lúc này cây trường thương nứt nẻ đang đâm xuyên qua một cỗ thi thể khủng bố, ghim nó vào vách tường.
Món vật phẩm linh dị này cũng không phải là ảo ảnh do quỷ vực của Dương Gian tạo ra, mà chính là cây trường thương thật. Bởi vì theo như Dương Gian, muốn câu cá thì phải bỏ mồi. Ảo ảnh ở bên trong quỷ vực có lẽ sẽ qua mắt được một số ngự quỷ nhân non kinh nghiệm. Chứ còn đối phó với loại người từng trải, già dặn như Trần Kiều Dương, Dương Gian sẽ không làm ra thủ đoạn ngu ngốc như thế.
"Cho nên, cuối cùng người thắng là mình?"
Lúc này Trần Kiều Dương đã đưa tay túm lấy cây trường thương màu vàng kim, rồi dùng lực định rút nó ra.