CHƯƠNG 1852: BỘN BỀ NHIỀU VIỆC Ngay khi đợt hồi âm thứ sau xuất hiện, gần như đã đạt đến cực hạn của đám người. Lập tức có người sợ hãi kêu la.
- Không được, tôi chịu không nổi, tiếng cười này còn chồng chất cả hồi âm…
Nhưng sợ hãi thì mặc sợ hãi, người kia còn chưa nói xong câu đã lập tức im lặng.
- Trốn.
Có người sớm ý thức được sự khác thường của tiếng cười, liền cắn chặt răng trốn vào sâu trong bóng tối.