CHƯƠNG 1551: PHÚC THỌ VIÊN Vốn dĩ ánh mắt của hắn ta cũng đã được coi là khá uy nghiêm rồi, vậy mà ánh mắt của người kia lại đáng sợ hơn. Một ánh mắt hững hờ, băng lãnh, giống như người chết. Chỉ nhìn qua đã đủ khiến cho người ta cảm thấy một cỗ sợ hãi xuất phát từ sâu trong nội tâm. Đây không thể nào là loại ánh mắt mà một người bình thường có thể có được.
Trong lòng Lưu Nguyên thầm nghi hoặc.
"Mấy người này rốt cục là ai vậy?"
Tuy nhiên buổi tang lễ vẫn tiếp tục tiến hành đâu vào đấy theo đúng tuần tự.
Nhưng không hề có một ai trong đám người phát hiện ra, ngay lúc này, ở bên trong quan tài giữa linh đường, vốn đã hóa trang, mặc quần áo tử tế và nhập liệm xong xuôi. Vậy mà không biết từ lúc nào bà lão họ Lưu kia đã mở mắt. Ở sâu trong hốc mắt đang khẽ lõm xuống kia, hai con ngươi khẽ chuyển động một chút.