CHƯƠNG 1509: ĐỘC NHẤT VÔ NHỊ - Cô nói như kiểu tôi là một kẻ vong ân phụ nghĩa vậy. Người ta rất thích hắn có được không.
Giang Diễm bĩu môi nói, bất chợt ánh mắt của cô sáng rực, xích lại gần rồi nhỏ giọng hỏi:
- Đúng rồi, chị cầm, lần gần nhất mà chị cùng Dương Gian là lúc nào vậy?
Nghe được câu hỏi này, Trương Lệ Cầm lập tức tỏ ra sửng sốt một chút. Cô khẽ nhìn về phía Giang Diễm, sau đó trong đầu liền hiện ra một số hình ảnh. Sắc mặt cô khẽ đỏ, ánh mắt cũng trở nên ẩm ướt, mê ly.
- Tôi, tôi không biết… Tôi quên mất rồi.