CHƯƠNG 2296: VƯƠNG TÚ ANH Dương Gian không đáp lời, chỉ nói:
"Nếu đã không có ai đồng ý nắm lấy cơ hội này, vậy thì tôi cũng không nhiều lời nữa. Bây giờ tôi lại muốn biết các người còn có thể vận dụng bao nhiêu sức mạnh linh dị đây? Vài chục năm không đánh nhau rồi, các người có thể chống đỡ được bao lâu đây?”
"Yên tâm, vẫn đủ xử lý được cậu." Một người đưa tin khác mở miệng.
"Vậy không cần nói nữa, động thủ đi. Giết được tôi, các người có thể lấy lại được bức thư. Nếu biết trước tôi đã đánh lén các người rồi, không để các người có cơ hội sống sót đi lên tầng năm. Bây giờ để tôi sẽ bù đắp lại những sai lầm của mình vậy, có lẽ mọi chuyện vẫn chưa muộn.”
Dương Gian lạnh lùng nói.