CHƯƠNG 1896: LÝ DƯƠNG? - Tôi vẫn là tôi, là mục quỷ nhân. Còn cậu, nên biến mất đi thôi.
Trần Kiều Dương vừa nói xong, từ chỗ gã ta đang đứng đột nhiên truyền ra tiếng chuông của đồng hồ quả lắc.
Trong cổ trạch, tiếng chuông lại xuất hiện lần nữa.
Gã ta đang muốn khởi động lại, để đưa quỷ họa và quan tài quỷ rời đi khỏi chỗ này.
Tiếng chuông thứ nhất vang lên.