Trương Vũ trở về tẩm xá vào ngày thứ hai, tạm thời vẫn chưa được phép rời trường nên hắn định tiếp tục tu luyện luyện khí.
Chỉ thấy Trương Vũ đi vào luyện khí thất, đầu tiên là tóm lấy một luồng khí diễm màu vàng nhạt vặn vẹo bất định, sau đó hút vào cơ thể, rồi cho nó luân chuyển, vận hành liên tục trong kinh mạch, đồng thời không ngừng vận pháp lực rót vào, ngưng luyện nó cùng với pháp lực.
Tiếp đó, hắn lại dồn luồng khí diễm màu vàng nhạt này cùng pháp lực của bản thân đánh thẳng vào một món pháp bảo nhị thủ trên bàn thí nghiệm, hình thành một loại cấm chế đặc thù, thay đổi từng chút một tính chất của cả món pháp bảo.
Trong lúc Trương Vũ không ngừng vận công, mỗi một lần pháp lực được đánh ra, dường như có thể nghe thấy một tiếng rồng gầm khẽ từ trong pháp bảo, thậm chí trên bề mặt pháp bảo còn nổi lên những dấu hằn tựa vảy rồng, như thể cả món pháp bảo đã sống lại.
Công pháp luyện khí mà Trương Vũ đang tu luyện lúc này chính là một môn công pháp tên là 《Long Mạch Chú Bảo Quyết》.