CHƯƠNG 417: CẨU TẶC, KHÔNG CHO ANH TRANG BỨC Trần Thương đi vào bệnh viện thật sớm, đặt bữa sáng đã mua ở trên bàn làm việc của Tần Duyệt. Chỉ đơn giản là một phần sữa đậu nành, một cái bánh bao, một quả trứng luộc nước trà.
Sáng sớm Tần Duyệt rời giường tương đối trễ, bình thường chỉ uống chén sữa bò đã chạy đi làm.
Trần Thương quyết định mua bữa sáng thật sớm cho cô.
Vừa vặn quay người, anh đã nhìn thấy Tần Duyệt vội vã chạy vào, trong tay còn mang theo một phần bữa sáng.
Nhìn thấy Trần Thương, cô cười hì hì như hiến bảo vật, con mắt cong cong, vô cùng khả ái: