Với tu vi của Tần Tang mà muốn áp chế Bạch Hạc cũng không khó, nhưng không thể thiếu quá trình thuần phục.
Không ngờ, khi Tần Tang thử thôi động pháp bảo thu phục Bạch Hạc, lại không có cảm giác khó khăn chút nào, Bạch Hạc thật sự nhận mệnh, từ bỏ chống cự, tùy tiện Tần Tang nắn bóp.
Lần đầu tiên Tần Tang gặp phải yêu lưu manh như thế, vốn định thôi động pháp bảo, trừng trị một phen, thấy Bạch Hạc phối hợp như vậy lại cũng khó thực hiện.
Bạch Hạc trở mình, duỗi móng vuốt ra sờ sờ vòng cổ trên cổ, tròng mắt đảo liên hồi.
“Nhìn ngươi có chút thông minh, sau này đi theo ta, chỉ cần nghe ta phân phó, nghiêm túc làm việc, thì sẽ không chịu khổ gì. Sau này cũng không phải không có khả năng thả ngươi rời đi...”