Tần Tang và Xích Luyện tức tốc trở về Thiên Vân Phổ, dẫn dắt yêu binh giăng đèn kết hoa trong núi. Chẳng mấy ngày sau, vị khách quý mà họ chờ đợi đã đến.
Trưa hôm đó, Tần Tang đang tu luyện trong động phủ, tiêu hóa những lĩnh ngộ có được từ chiếc bát đá, chợt có người chạm vào cấm chế, khiến hắn giật mình tỉnh giấc.
Tần Tang hơi điều tức, đẩy cửa bước ra, thấy Xích Luyện đứng ở cửa, quay lưng về phía hắn, phóng tầm mắt ra ngoài núi.
“Đến rồi?”
Xích Luyện gật đầu, khóe miệng lộ ra nụ cười châm biếm: “Đi thôi, theo ta ra núi nghênh đón, nếu không họ gán cho hai ta tội bất kính, chẳng phải oan uổng sao?”