“Loại quả này, năm xưa ta hái được đầy một túi, ngươi muốn, ta sẽ cho ngươi tất cả!”
Tráng hán từ trong tay áo lấy ra một túi vải, quăng cho Tần Tang.
Tần Tang mở túi ra, thấy bên trong chứa đầy một loại linh quả màu đỏ, trông hơi giống quả mận.
Loại linh quả này tên là Thực Không Táo, đối với đa số sinh linh mà nói đều là độc quả, tránh còn không kịp, thường được dùng để luyện chế thành đan dược có độc tính mãnh liệt.
Chỉ có cực ít chủng tộc có thần thông mới có thể luyện hóa Thực Không Táo, trong đó có Chu Tước nhất tộc, Nam Minh Ly Hỏa của Chu Tước nhất tộc có thể chuyển hóa độc tính của Thực Không Táo thành một loại độc hỏa, sau đó triệt để luyện hóa, quả đúng là với kẻ này là thuốc độc, với ta là mật ngọt.