Bạch chỉ suy yếu, trên thân rõ ràng không có thương thế.
Tần Tang đã trải qua một lần nên hiểu, sau đó hỏi: "Đạo hữu đi bao nhiêu nơi rồi? Nhớ được cái gì không?"
Lời nói Bạch cũng không lạc quan: "Ta dừng tại Bắc Hải Vũ Mạc rất lâu, tìm kiếm không có kết quả nên vội vàng đến Vu Thần đại lục Vu tộc, hai nơi này hẳn là nơi có khả năng nhất câu dẫn ra ký ức của ta. Trừ hai nơi đó ra, chỉ là cưỡi ngựa xem hoa, điều tra mấy chỗ bí cảnh tồn tại truyền thuyết Thượng Cổ, đáng tiếc cũng không tìm được cảm giác quen thuộc. Trước đó ta suy đoán chắc là đúng, Thất Sát Điện và Thương Lãng Hải tại thời Thượng Cổ khả năng không có liên quan, sau biến cố thiên địa không biết nguyên nhân gì mà rơi vào nơi này."
"Nếu vậy, đạo hữu đi cùng ta về Tiểu Hàn Vực đi, Tử Vi Cung và Thất Sát Điện có ngàn vạn tia liên hệ, nói không chừng có thể giúp đạo hữu nhớ lại cái gì. Còn có nội điện Thất Sát Điện . . ."
Tần Tang kể lại tin tức Ninh Vô Hối đưa tới, nói: "Thất Sát Điện trong vòng hai năm nữa sẽ xuất thế, đạo hữu mau mau khôi phục tu vi, không nên đi ra ngoài nữa."