๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Đối với Phạm Nhàn mà nói, hôm nay y giết Viên Kinh Mộng, cho dù chuyện này có khiến quan trường Giang Nam để lộ ra bất cứ tin tức gì cũng không làm cho hắn khiếp sợ. Trưởng công chúa và Minh gia phát triển trong Giang Nam lâu ngày, đương nhiên đa số trong giới quan trường này đều là nhân thủ của đối phương.
Với quyền lực và quyền vị trong tay Phạm Nhàn, đối mặt với lực cản như vậy không thể khiến y lo lắng. Điều y muốn thấy rõ, chính là rốt cuộc Tổng đốc Giang Nam Tiết Thanh định nghiêng về bên nào trong chuyện này!
Tiết Thanh chính là đại soái đại quan, cho dù Phạm Nhàn có thân phận Khâm sai, cũng chẳng làm gì được đối phương. Hơn nữa Tổng đốc kiêm cả quản lý dân sự quân vụ, lực lượng có thể khống chế dưới quyền thật quá cường đại, nếu ngay cả hắn cũng đứng đối lập với Phạm Nhàn, cản trở trong việc thu thập Minh gia sẽ trở nên mãnh liệt dị thường.
Đặng Tử Việt thấy sắc mặt y có vẻ cáu giận bèn an ủi: "Phủ tổng đốc cũng nhận được tin tức. Có điều phủ tổng đốc không có động tĩnh gì, cũng không phản ứng nào... Đại nhân, dù sao đối phương cũng là Tổng đốc một khu vực, nếu như quan viên phía dưới có quan hệ với kinh đô, chắc chắn chuyện Viên Mộng muốn ẩn nấp tại Giang Nam không thể gạt được hắn. Chẳng qua, hắn không muốn đắc tội với đại nhân, chắc chắn là cũng không muốn đắc tội với hoàng tử trong kinh, chuyện này cũng không thể nói lên điều gì. Tiết Tổng đốc chắc vẫn đứng giữa."