๑ ๑ ๑ ۩ ۩ ۞ ۩ ۩ ๑ ๑ ๑
Trần Bình Bình cầm lấy, cúi đầu cung kính hành lễ, nắm chặt chén trà nóng hổi, thở dài thoải mái: "Trà vẫn nên uống nóng mới tốt."
Hoàng đế lấy ngón tay quay quanh chén trà lạnh của mình, hớp một ngụm, điềm tĩnh nói: "Người đi trà lạnh, nếu không sao Hà Thất Can lại không nhận ra ngươi?"
Trần Bình Bình lắc đầu: "Ngoài Hồng Tứ Dương ra, ít người biết ta từng ở trong cung."
Mí mắt Hoàng đế hơi rủ xuống, thoáng chút mỉa mai: "Sau này ngươi còn dán râu giả lên cằm, đương nhiên không muốn ai biết... ngươi vốn là thái giám."