Sắc mặt của Sở Tiêu âm trầm đến mức có thể chảy ra nước.
Tuy hắn cũng muốn bản thân nhẫn nhịn.
Nhưng chung quy thì vẫn cảm thấy, tạm nhẫn nhịn thì càng nghĩ càng tức giận, lùi lại một bước thì càng nghĩ càng thiệt thòi.
Đông Phương Hạo cũng không khá hơn là bao, thật ra tình thế của hắn hiện tại cũng có thể coi là cực kỳ nguy hiểm.
"Sở huynh, chúng ta lui trước đi." Đông Phương Hạo nói.