Với tu vi của Dương Hoành đương nhiên không có cách nào nhận ra lạc ấn linh hồn mà hắn để lại.
Tuy Quân Tiêu Dao không cảm ứng được khí tức của con rồng khí vận trên người Dương Hoành nhưng hắn luôn cảm thấy có gì đó không đúng. Cho nên trước tiên lưu lại một lác, mai phục trước.
Dù đến cuối cùng là hiểu lầm thì hắn cũng không tổn thất gì.
Sau đó Quân Tiêu Dao như chúng tinh phủng nguyệt tiến vào Tà Nguyệt lâu.
Mà vị Huyền Nguyên Thánh Tử kia mang vẻ mặt nịnh nọt đi phía trước dẫn đường, nào còn chút phong thái nào của thiên kiêu của Nam Thiên giới vực?