Đối mặt vấn đề của Tô Tín, Thôi Phán Quan cười khổ một tiếng, ánh mắt lộ ra vẻ bất đắc dĩ.
- Nhưng vấn đề có nhiều thứ không thể dựa vào man lực có thể giải quyết.
Tô Tín gật gật đầu, lúc trước Thôi Phán Quan từng nói qua với hắn, Địa phủ là nơi của người thương tâm, mỗi một người gia nhập Địa phủ, trong lòng hoặc nhiều hoặc ít đều có một số việc, hiện tại xem ra Thôi Phán Quan cũng là như thế.
Tô Tín cũng không có tiếp tục hỏi tiếp, dù sao chuyện này cũng là việc riêng của Thôi Phán Quan, nếu hắn muốn nói tự nhiên hắn sẽ nói, nếu hắn không muốn nói, cho dù là ai cũng không thể buộc hắn nói.
Bây giờ Tô Tín không có hỏi tới, Thôi Phán Quan vẫn thở dài một hơi, nói: