Đại Hoan Hỉ La Hán(1)
Nhiều đệ tử Hoan Hỉ Miếu có mặt dều nhìn cửa lớn nơi bế quan không chớp mắt cái nào, bao gồm đám người Lệ Ma Già vốn định rời đi cũng lộ vẻ mặt vẻ chờ mong.
Lúc trước bọn họ muốn đi đó là bởi vì bọn họ cảm giác được Hoan Hỉ Miếu thật sự không có hy vọng, nhưng bọn họ dù sao đều là đệ tử của Hoan Hỉ Miếu, có tình cảm với Hoan Hỉ Miếu, dù Hoan Hỉ Miếu chỉ còn một chút hy vọng, bọn họ cũng sẽ không lựa chọn rời đi.
Lúc này khí thế bao phủ nơi bế quan càng lúc càng dày đặc, một luồng khí tràng cường đại bốc lên tận trời, cuối cùng nổ mạnh, khiến một nửa đất Tây Cưong đều trông thấy.
Lúc này trong Kim Cương Tự, Sách Nam Triệt thường ngày nhắm mắt tu luyện dường như cảm giác được cái gì, hắn mở mắt ra nghi hoặc nói: "Là Ba Bố Côn? Hắn thành công? Không thể nào, con đường của hắn định sẵn đi không thông mới đúng, chẳng lẽ bên Hoan Hỉ Miếu xảy ra biến cố gì?"