Không biết điều (2)
Những thứ này ít nhất đều có điều lệ. Nhưng Hoàng Thất Cung Phụng Đường lại đơn giản. Chỉ có một Chân Vũ cảnh Triệu Vũ Niên quản lý. Hơn nữa còn là phương thức quản lý lỏng lẻo. Thậm chí, theo Tô Tín, Triệu Vũ Niên căn bản cũng không phải là đang quản lý. Chẳng qua chỉ là ở đó trấn giữ, để tránh đám người tính khí bướng bỉnh từ khắp thiên nam địa bắc gia nhập vào Hoàng Thất Cung Phụng của Đại Chu đánh nhau mà thôi.
Cảm giác của Triệu Vũ Niên với Tô Tín không tệ. Nhưng cảm giác của hắn với Tô Tín không đại diện cho toàn bộ Hoàng Thất Cung Phụng Đường cũng cảm thấy như vậy về Tô Tín. Đám người này chẳng qua là nhận tiền làm việc, không quản thứ gì khác. Giống Kha Yển Nguyệt, thậm chí đến Thịnh Kinh thành cũng chẳng tới mấy lần.
Sau khi Mật tông trở thành quốc giáo của Đại Chu cũng là thật lòng muốn đặt chân vào Trung Nguyên cho nên bọn họ cũng tính kết giao với không ít trọng thần Đại Chu.
Hoàng tộc họ Cơ họ không với đến được. Quân đội và Lục Phiến Môn cũng không mặn mà gì với bọn họ. Vì thế, Mật tông liền dồn phần lớn tinh lực lên mấy tên Hoàng Thất Cung Phụng kia.