Không đội trời chung
Mạnh Bà vỗ tay một cái, giọng khinh bạc: "Đã nhiều năm như vậy, thực lực của Hoan Hỉ Miếu và Hoan Hỉ giáo cũng chưa ra thể thống gì. Trừ Đại Hoan Hỉ La Hán bế quan trăm năm không rõ sống chết kia ra, thì đám còn lại toàn phế vật. Đúng rồi, còn có một "Song Diện Minh Vương" Dạ Già Nam cũng không tệ. Người này rất tà, Sở Giang Vương ngươi nếu đụng phải hắn thì phải cẩn thận chút."
Tô Tín gật đầu một cái. Có thể khiến cho Mạnh Bà nói hai chữ "cẩn thận" thì thực lực khẳng định bất phàm.
"Đúng rồi, chỗ chiến trường thượng cổ kia các người đi qua chưa?" Tô Tín hỏi.
Thôi Phán quan lắc lắc đầu, nói: "Sau khi nhận tin chúng ta liền tới giúp ngươi. Những người còn lại theo Hậu Thổ đại nhân bọn họ đi theo hướng ngươi chỉ trước rồi."