Sau đó, Thường Nhất Phàm đứng vào hàng ngũ Tứ Đại Tôn Giả ở Long Hổ Đạo môn, vì Long Hổ Đạo môn mà chính chiến trong giang hồ. Năm xưa, ma đạo cự kiêu của Thiên Ma Cung đã chết trong tay hắn. Lúc Đạo – Phật đại chiến, trước khi Thiếu Lâm Tự ra đời, thủ tọa Bàn Nhược đường cũng chết trong tay hắn. Chiến tích của người này ở trên Địa bảng là dùng vô số máu tươi của cường giả mà nhuộm lên.
Có thể nói, lần này Long Hổ Đạo môn đưa Thường Nhất Phàm và một đám võ giả Long Hổ Đạo môn tới rõ ràng là nhất định phải tranh cho được.
Nhiều cường giả thèm thuồng di hài của Yêu vương đến vậy, những bộ tộc Tây Bắc bọn họ nào dám cản? Bọn họ không cản được, cũng không dám cản.
Nếu như bọn họ vẫn quyết tâm ăn mảnh một mình thì tuy bọn họ coi như là có thể ngăn cản được nhiều cường giả trước mắt như này, thì cũng nhất định chuốc khổ, chắc chắn sẽ chịu tổn thất. Cái này thì mất nhiều hơn được.
Có thể nói, trước mắt trừ khi Đạm Đài Diệt Minh đứng đầu Đại Tuyết Sơn ra mặt thì không ai có thể ngăn được đám người này.