Đối mặt với Tô Tín, Cơ Ngôn Tú vẫn còn có chút cảm giác không thoải mái, dù sao ban đầu cũng là hắn qua cầu rút ván trước.
Có điều Cơ Ngôn Tú cũng không hối hận vì làm như thế. Một Tô Tín không chịu sự kiểm soát của hắn thì hắn còn cần làm gì?
Cơ Ngôn Tú thừa nhận, lúc trước hắn quả thực là có chút nóng vội, trước tiên nên lợi dụng Tô Tín một quãng thời gian rồi mới tính.
Có điều, sớm muộn hắn cũng ngả bài với Tô Tín, kết quả cũng giống nhau mà thôi.
Nhưng trước mắt vào giờ phút như thế này, Tô Tín bước ra khiến trong lòng Cơ Ngôn Tú có chút thấp thỏm.