Người bị bắt tới chẳng qua là một người bình thường mà thôi. Lúc bấy giờ lại bị một đống võ giả thực lực cường đại vây quanh, đã sợ đến mức rét run, một câu cũng không nói thành lời.
Phương Cửu Nguyên nói không sai. Tuy rằng Trương Chiêu Hiển cũng chưa từng luyện qua ma pháp tinh thần, nhưng hắn thân là người Trương gia Trí Viễn đường, bí pháp tinh thần hắn cũng có nghiên cứu qua, vì vậy sau khi cẩn thận quan sát, hắn liền lập tức phát hiện, người này đã bị bí pháp tinh thần ăn mòn tâm trí, nhưng bản thân người này lại không biết gì.
Ném người bình thường đó qua một bên, ánh mắt của Trương Chiêu Hiển mang theo vẻ khiếp sợ, nói: "Bí pháp tinh thần của Bạch Liên giáo đã đến trình độ này rồi sao? Thế mà lại có thể giấu được dấu vết bí pháp tinh thần hoàn toàn được. Nếu như không phải bởi vì ta sớm biết có chuyện như vậy, thì nhìn bằng mắt thường từ xa căn bản không biết được đã bị bí pháp tinh thần ăn mòn."
Phương Cửu Nguyên cười ha ha nói: "Cái này không tính là gì. Ngày xưa, Kim Vũ Lâm, Tổng bộ đầu Giang Nam đạo, hắn không phải là người bình thường mà là võ giả Hóa Thần cảnh, còn từng đi theo chúng ta chinh chiến. Kết quả, cũng bị đám yêu nhân Bạch Liên giáo này tẩy não thành tay sai của chúng. Độ khó của chuyện này, ngươi có thể tượng tượng được là lớn đến nhường nào.
Cho nên, tẩy não người bình thường như này với Bạch Liên giáo mà nói thì hết sức dễ dàng."