Không mất bao nhiêu thời gian Tô Tín đã phế bỏ toàn bộ cao thủ của Tẩy Kiếm Các. Nhìn thấy một màn như vậy, quả thực Cơ Ngôn Tú không nhịn được muốn cười to, một cường địch cứ như vậy đã được giải quyết rồi hay sao?
Nhưng bên này Cơ Ngôn Tú còn không có đắc ý xong thì bên kia Cơ Ngôn Đình lại sắp bị dọa cho đái ra quần.
Hắn trực tiếp xuất ra hai tấm lệnh bài rồi hô lớn:
- Hoàng huynh! Ta nguyện ý đầu hàng! Vị trí Nhân Hoàng Đại Chu cũng chỉ có nhân kiệt như hoàng huynh mới có tư cách ngồi lên trên. Từ nay về sau nhất định ta sẽ phụ tá hoàng huynh... Không! Phế vật giống như ta chỉ cần có thể làm một vương gia nhàn tản cũng đã cảm thấy đủ rồi. Chỉ cầu hoàng huynh có thể tha cho ta một mạng!
Mọi người ở đây đều có chút khinh bỉ hắn. Cơ Ngôn Tú thế nào tự hắn biết, lúc này Cơ Ngôn Đình lại nói thành có thiên phú võ đạo tốt như vậy. Ngươi là hoàng tử a, ít ra cũng phải có cốt khí, sao lại trở nên không có cốt khí như thế cơ chứ?