Khi bảo khố Đại Chu thực sự xuất hiện trước mắt Tô Tín, thật ra Tô Tín có chút thất vọng.
Đại Chu cũng không phải là Đại Tấn ngày trước, có vốn liếng khoảng 800 năm, ngay cả khi Đại Chu nhận phần lớn của cải để lại của Đại Tấn ngày trước thì vẫn không thu gom được quá nhiều.
Hơn nữa chế độ của Đại Chu đã thể hiện cho việc Đại Chu không có khả năng có quá nhiều tài nguyên dự trữ.
Là một nhóm lợi ích, những bộ phận vũ lực mạnh mẽ dưới trướng Đại Chu đều có bảo khố của riêng mình, bình thường bọn họ chỉ tự cấp tự túc, thế nhưng hàng năm cần phải giao một phần thuế má trong đó cho trung ương mới được.
Cũng giống như Lục Phiến Môn có bảo khố thuộc riêng mình, một khi những tổng bộ đầu ở Đại Chu phát hiện thứ gì tốt thì cũng sẽ trực tiếp dâng hiến cho Lục Phiến Môn để đổi thành vật mà bản thân có thể sử dụng hoặc là các loại điểm công trạng.