Cơ Hạo Điển ném cho Tô Tín một nhiệm vụ khó giải quyết như thế, điều này làm cho Tô Tín khẽ mắng hắn ở trong lòng, đồng thời cũng thấy vô cùng bất đắc dĩ.
Quá xuất sắc cũng không phải một chuyện tốt, đó cũng không phải là do Tô Tín tự kỷ, mà là ở trong tất cả mọi người tại đây thì cũng chỉ có Tô Tín là có kinh nghiệm trong việc xử lý loại chuyện này.
Thực lực của Dược Vương Cốc cũng không mạnh, nếu thật sự muốn ra tay thì ở đây lại có không ít võ giả cảnh giới Dương Thần, tùy tiện phái một người trong đó cũng có hiệu quả hơn so với Tô Tín, thế nhưng hết lần này tới lần khác lại không thể trực tiếp sử dụng bạo lực, chuyện này cần phái Tô Tín vào sân.
Mà lúc này, Phương Cửu Nguyên và Liễu Vô Tiền đứng sau lưng Tô Tín cũng cúi đầu, sắc mặt cũng vô cùng xấu.
Bọn họ cũng không phải là kẻ ngốc, đương nhiên có thể nhìn ra chỗ khó giải quyết của nhiệm vụ này.